[Chân trời] Trắc nghiệm ngữ văn 10 bài 8 Buổi học cuối cùng của An-phông-xơ Đô-đê.
1. Khi thầy Ha-men viết Nước Pháp muôn năm! lên bảng, điều đó thể hiện điều gì?
A. Sự chấp nhận lệnh cấm tiếng Pháp.
B. Sự thách thức ngầm đối với kẻ chiếm đóng.
C. Sự tiếc nuối và niềm hy vọng vào tương lai nước Pháp.
D. Sự chia tay đầy cảm xúc với học sinh.
2. Trong buổi học cuối cùng, Phăng-xoa đã học được bài học gì về giá trị của ngôn ngữ?
A. Ngôn ngữ chỉ là công cụ giao tiếp đơn thuần.
B. Ngôn ngữ là phương tiện để thể hiện bản sắc dân tộc và giữ gìn truyền thống.
C. Ngôn ngữ là thứ dễ dàng thay đổi theo hoàn cảnh.
D. Ngôn ngữ là thứ có thể bỏ qua nếu không cần thiết.
3. Hành động nào của thầy Ha-men thể hiện sự trân trọng và yêu quý tiếng Pháp của thầy?
A. Thầy nghiêm khắc phạt những em nói chuyện riêng.
B. Thầy giảng dạy bằng tất cả tâm huyết, tình cảm.
C. Thầy yêu cầu học sinh đọc thuộc lòng các quy tắc ngữ pháp.
D. Thầy chỉ tập trung vào các bài học khó.
4. Câu Ôi, các bạn thân mến, tôi sẽ phải nói với các bạn tất cả mọi điều, cũng như thế nào và ra sao về tiếng Pháp, rằng nó là cái đẹp nhất trên đời, là ngôn ngữ trong sáng nhất, là cao quý nhất, là phải giữ gìn nó cẩn thận nhất trên đời cho thấy điều gì về quan điểm của thầy Ha-men?
A. Tiếng Pháp chỉ là một ngôn ngữ thông thường.
B. Tiếng Pháp là một di sản văn hóa cần được bảo tồn và phát huy.
C. Tiếng Pháp chỉ quan trọng với những người học ngoại ngữ.
D. Tiếng Pháp kém quan trọng hơn các ngôn ngữ khác.
5. Tại sao thầy Ha-men lại cảm động và xúc động trong buổi học cuối cùng?
A. Vì học sinh đã học thuộc bài.
B. Vì đây là lần cuối cùng thầy được giảng dạy tại quê hương.
C. Vì thầy sắp được nghỉ hưu.
D. Vì thầy nhận được thư khen từ nhà trường.
6. Khi thầy Ha-men yêu cầu mọi người đọc bài, ai là người đầu tiên được gọi đọc?
A. Phăng-xoa
B. An-be
C. Cô bé Li-da
D. Thầy Ha-men
7. Thông báo quan trọng được dán trên bảng tin ở thị trấn là gì?
A. Quy định mới về giờ học.
B. Lệnh của nhà vua về việc quốc tang.
C. Chỉ được dạy tiếng Pháp ở An-dát và Lo-ren.
D. Quy định về việc tăng học phí.
8. Nhân vật chính trong truyện ngắn Buổi học cuối cùng của An-phông-xơ Đô-đê là ai?
A. An-be
B. Phơ-ri-đơ
C. Phăng-xoa
D. An-tông
9. Ai là tác giả của truyện ngắn Buổi học cuối cùng?
A. Victor Hugo
B. An-phông-xơ Đô-đê
C. Guy de Maupassant
D. Lưu Trọng Lư
10. Tại sao Phăng-xoa lại cảm thấy mình chưa bao giờ học giỏi hơn trong buổi học cuối cùng?
A. Vì thầy giáo đã giảng bài rất dễ hiểu.
B. Vì cậu cảm nhận được sự quan trọng và trân trọng của bài học.
C. Vì cậu đã dành toàn bộ thời gian để ôn tập.
D. Vì thầy giáo đã cho phép sử dụng từ điển.
11. Theo phân tích của thầy Ha-men, đâu là điều đáng tiếc nhất khi con người ta bị mất đi tiếng nói của mình?
A. Không thể giao tiếp với người nước ngoài.
B. Mất đi khả năng đọc và viết.
C. Mất đi phương tiện để thể hiện bản thân và giữ gìn văn hóa.
D. Không còn được học kiến thức mới.
12. Hành động nào của thầy Ha-men cho thấy sự gắn bó và tình yêu sâu sắc của thầy với ngôi trường và học sinh?
A. Thầy không bao giờ bỏ học.
B. Thầy dành cả đời để dạy học tại ngôi trường đó.
C. Thầy luôn mỉm cười với học sinh.
D. Thầy viết thư chia tay.
13. Chi tiết nào cho thấy sự thay đổi trong nhận thức của Phăng-xoa về bài học tiếng Pháp?
A. Cậu không còn nhìn đồng hồ nữa.
B. Cậu chăm chú ghi chép bài giảng của thầy.
C. Cậu hiểu rõ hơn về ngữ pháp.
D. Cậu không còn ghét tiếng Pháp.
14. Theo quan điểm của thầy Ha-men, tại sao người dân xứ sở lại có thể bị nô lệ hóa?
A. Vì họ không có đủ sức mạnh quân sự.
B. Vì họ không biết tiếng mẹ đẻ của mình.
C. Vì họ không có đủ tiền bạc.
D. Vì họ không có ý chí chiến đấu.
15. Tại sao An-be lại đọc sai cấu trúc ngữ pháp trong buổi học cuối cùng?
A. Vì An-be không thuộc bài.
B. Vì An-be quá xúc động và run sợ.
C. Vì câu ngữ pháp quá khó.
D. Vì thầy Ha-men đã cố tình đặt câu hỏi khó.
16. Nguyên nhân nào khiến Phăng-xoa cảm thấy bất ngờ và lạ lùng khi đến trường trong buổi học cuối cùng?
A. Thấy thầy giáo ăn mặc rất trang trọng và có thái độ khác thường.
B. Thấy các bạn học sinh đều mang theo sách vở mới.
C. Thấy sân trường vắng lặng và không có tiếng nô đùa.
D. Thấy có nhiều người lạ đến thăm lớp.
17. Thái độ của Phăng-xoa đối với việc học tiếng Pháp trước buổi học cuối cùng như thế nào?
A. Rất ham học và luôn hoàn thành bài tập.
B. Thường hay trốn học và ghét tiếng Pháp.
C. Chỉ học khi bị thầy giáo phạt.
D. Học rất giỏi và luôn đứng đầu lớp.
18. Bối cảnh lịch sử nào đã dẫn đến nội dung của Buổi học cuối cùng?
A. Chiến tranh thế giới thứ nhất.
B. Cuộc cách mạng Pháp.
C. Chiến tranh Pháp-Phổ.
D. Thế kỷ 19 ở Pháp.
19. Theo thầy Ha-men, ngôn ngữ Pháp có ý nghĩa như thế nào đối với người dân xứ sở?
A. Là phương tiện để giao tiếp thông thường.
B. Là chìa khóa để hiểu biết văn hóa thế giới.
C. Là cái chìa khóa quý nhất của ngôn ngữ, là vũ khí lợi hại nhất.
D. Là công cụ để thi hành mệnh lệnh của chính quyền.
20. Thái độ của người dân trong làng đối với buổi học cuối cùng này thể hiện điều gì?
A. Sự thờ ơ, không quan tâm đến sự thay đổi.
B. Niềm vui mừng vì sắp được học tiếng Đức.
C. Sự tiếc nuối, tôn trọng đối với tiếng mẹ đẻ và thầy giáo.
D. Sự phản kháng lại lệnh cấm tiếng Pháp.
21. Tại sao thầy Ha-men lại dành nhiều thời gian và tâm huyết cho buổi học cuối cùng này?
A. Vì thầy muốn hoàn thành chương trình giảng dạy.
B. Vì thầy muốn để lại ấn tượng tốt với học sinh.
C. Vì thầy muốn truyền tải hết những gì mình biết về tiếng Pháp và tình yêu quê hương.
D. Vì thầy biết mình sẽ không bao giờ được quay lại trường nữa.
22. Thái độ của thầy Ha-men đối với lỗi sai của An-be trong buổi học cuối cùng là gì?
A. Thầy nghiêm khắc khiển trách An-be.
B. Thầy khen ngợi An-be vì đã cố gắng.
C. Thầy không trách An-be mà chỉ ra rằng đó là lỗi của chúng ta.
D. Thầy yêu cầu An-be làm lại bài tập.
23. Cụm từ tất cả mọi điều trong câu tôi sẽ phải nói với các bạn tất cả mọi điều... thể hiện điều gì ở thầy Ha-men?
A. Sự mệt mỏi và chán nản.
B. Sự dồn nén cảm xúc và mong muốn chia sẻ tất cả.
C. Sự thiếu sót trong kiến thức.
D. Sự thiếu thời gian để giảng dạy.
24. Cảm xúc của Phăng-xoa khi nghe tin đây là buổi học tiếng Pháp cuối cùng là gì?
A. Vui mừng vì không phải học tiếng Pháp nữa.
B. Buồn bã và hối tiếc vì đã lãng phí thời gian.
C. Tức giận vì sự áp đặt của chính quyền mới.
D. Thờ ơ, không quan tâm đến thông báo.
25. Cảm giác của Phăng-xoa khi nhìn thấy thầy Ha-men đứng lặng lẽ bên cửa sổ sau buổi học là gì?
A. Tò mò về hành động của thầy.
B. Buồn bã và thương cảm cho thầy.
C. Vui mừng vì buổi học đã kết thúc.
D. Tức giận vì thầy bỏ đi.