1. Nghề làm nón lá Huế nổi tiếng với sự khéo léo và tinh tế trong công đoạn nào?
A. Đan lát các vành nón và vẽ, thêu hoa văn tinh xảo trên mặt nón.
B. Sản xuất nguyên liệu nhựa tổng hợp làm nón.
C. Sử dụng máy móc tự động hóa hoàn toàn quá trình làm nón.
D. Trang trí nón bằng các vật liệu kim loại nặng.
2. Nghề nuôi tằm, ươm tơ, dệt lụa Vạn Phúc (Hà Nội) đã có lịch sử phát triển như thế nào?
A. Có lịch sử hàng trăm năm, sản phẩm lụa Vạn Phúc nổi tiếng với chất lượng và hoa văn độc đáo.
B. Chỉ mới phát triển trong vài thập kỷ gần đây.
C. Đã bị mai một hoàn toàn và không còn tồn tại.
D. Mới chỉ được biết đến qua các chương trình du lịch.
3. Nghề làm giấy dó ở một số làng quê Việt Nam có vai trò gì trong đời sống văn hóa xưa?
A. Cung cấp nguyên liệu cho việc viết chữ, làm tranh dân gian, văn hóa thờ cúng.
B. Chỉ dùng để sản xuất bao bì đóng gói.
C. Là nguyên liệu duy nhất cho ngành in ấn hiện đại.
D. Được sử dụng chủ yếu trong ngành xây dựng.
4. Tại sao việc giữ gìn nghề xưa lại quan trọng trong bối cảnh hội nhập quốc tế hiện nay?
A. Để tạo ra sự khác biệt và nét độc đáo cho văn hóa Việt Nam trên trường quốc tế.
B. Để cạnh tranh trực tiếp với các ngành công nghiệp hiện đại.
C. Nghề xưa không còn phù hợp với xu hướng toàn cầu hóa.
D. Chỉ các nước phát triển mới cần giữ gìn nghề truyền thống.
5. Để một nghề truyền thống có thể phát triển bền vững, ngoài việc giữ gìn kỹ thuật, cần chú trọng đến yếu tố nào khác?
A. Tìm kiếm thị trường tiêu thụ, xây dựng thương hiệu và nâng cao chất lượng sản phẩm.
B. Giảm thiểu tối đa quy mô sản xuất.
C. Chỉ tập trung vào việc bảo tồn di tích lịch sử của nghề.
D. Chờ đợi sự hỗ trợ từ các tổ chức quốc tế.
6. Nghề làm trống Đọi Tam (Hà Nam) có điểm gì đặc biệt trong quy trình tạo ra sản phẩm?
A. Sử dụng kỹ thuật bịt da trâu bằng keo truyền thống và bọc nẹp gỗ chắc chắn.
B. Chỉ sử dụng máy móc nhập khẩu để lắp ráp trống.
C. Dùng các loại vật liệu tổng hợp thay cho da trâu.
D. Bỏ qua các công đoạn tạo âm thanh cho trống.
7. Theo quan niệm phổ biến, yếu tố nào đóng vai trò quan trọng nhất trong việc truyền nghề từ thế hệ này sang thế hệ khác?
A. Sự kiên trì, nhẫn nại và đam mê của người học.
B. Chỉ cần có đủ vốn đầu tư ban đầu.
C. Sự hỗ trợ của truyền thông đại chúng.
D. Việc tham gia các hội thi nghề.
8. Hành động nào sau đây thể hiện sự gìn giữ nghề xưa một cách thụ động?
A. Tìm hiểu thông tin về các làng nghề truyền thống qua sách báo, internet.
B. Tham gia học hỏi, thực hành các kỹ năng của một nghề truyền thống.
C. Sáng tạo ra những mẫu mã mới cho sản phẩm thủ công.
D. Xin làm học việc tại một cơ sở sản xuất nghề truyền thống.
9. Vai trò của người nghệ nhân trong việc giữ gìn nghề xưa là gì?
A. Là người nắm giữ tinh hoa kỹ thuật, bí quyết nghề và là người truyền lửa cho thế hệ sau.
B. Chỉ là người lao động phổ thông, thực hiện theo yêu cầu.
C. Là người quản lý duy nhất, không trực tiếp tham gia sản xuất.
D. Là người quảng cáo sản phẩm trên mạng xã hội.
10. Tại sao các làng nghề truyền thống thường tập trung ở một số địa phương nhất định?
A. Do có sự kế thừa và phát huy từ các thế hệ đi trước, cùng với điều kiện tự nhiên và xã hội thuận lợi.
B. Các làng nghề chỉ được phép phát triển ở những nơi được quy hoạch.
C. Do người dân ở các địa phương khác không có khả năng làm nghề.
D. Do sự áp đặt của chính quyền địa phương.
11. Trong bối cảnh hiện đại, làm thế nào để nghề làm nón lá tiếp tục tồn tại và phát triển?
A. Sáng tạo thêm các mẫu mã nón mới, phù hợp với xu hướng thời trang và du lịch, đồng thời quảng bá rộng rãi.
B. Ngừng sản xuất vì nón lá đã lỗi thời.
C. Chỉ sản xuất nón cho mục đích nghi lễ, không bán đại trà.
D. Sử dụng hoàn toàn vật liệu nhân tạo thay cho lá.
12. Khi một nghề truyền thống bị mai một, hệ quả nào có thể xảy ra?
A. Mất đi một phần di sản văn hóa, bản sắc của dân tộc.
B. Nền kinh tế sẽ phát triển mạnh mẽ hơn.
C. Sự đa dạng văn hóa toàn cầu sẽ tăng lên.
D. Người dân sẽ có nhiều lựa chọn nghề nghiệp hơn.
13. Tại sao việc tham gia các hoạt động trải nghiệm nghề truyền thống lại quan trọng đối với học sinh?
A. Giúp học sinh có cái nhìn thực tế, hiểu sâu sắc hơn về công sức và giá trị của nghề.
B. Chỉ là hoạt động vui chơi giải trí, không mang lại kiến thức.
C. Tạo cơ hội để học sinh phàn nàn về sự khó khăn của nghề.
D. Giúp học sinh tìm cách thay thế nghề truyền thống bằng công nghệ mới.
14. Một trong những phương pháp hiệu quả để giới thiệu và quảng bá nghề truyền thống đến cộng đồng là gì?
A. Tổ chức các buổi trình diễn, giới thiệu sản phẩm và câu chuyện về nghề.
B. Chỉ tập trung vào việc bán sản phẩm với giá cao.
C. Giữ bí mật về quy trình sản xuất.
D. Hạn chế người dân tiếp cận thông tin.
15. Khi nói về giữ gìn nghề xưa, điều gì là quan trọng nhất để đảm bảo sự kế thừa?
A. Đào tạo và truyền nghề cho thế hệ trẻ, khuyến khích họ yêu nghề, gắn bó với nghề.
B. Chỉ giữ nghề cho những người lớn tuổi.
C. Chờ đợi sự phát triển tự nhiên của nghề.
D. Giao toàn bộ việc bảo tồn cho nhà nước.
16. Yếu tố nào thể hiện sự sáng tạo trong việc gìn giữ nghề xưa?
A. Kết hợp các kỹ thuật truyền thống với vật liệu mới hoặc thiết kế sản phẩm mang tính ứng dụng cao hơn.
B. Chỉ sao chép lại các mẫu mã cũ.
C. Tìm cách làm cho nghề truyền thống trở nên phức tạp hơn.
D. Đóng cửa các xưởng sản xuất truyền thống.
17. Trong văn hóa Việt Nam, việc giữ gìn và phát huy các nghề truyền thống có ý nghĩa như thế nào đối với bản sắc dân tộc?
A. Giúp thế hệ trẻ hiểu và trân trọng giá trị văn hóa, lịch sử của dân tộc.
B. Chỉ đơn thuần là hoạt động giải trí, không mang ý nghĩa sâu sắc.
C. Tạo ra các sản phẩm thủ công mỹ nghệ để xuất khẩu.
D. Làm chậm quá trình phát triển kinh tế - xã hội.
18. Nghề làm gốm Bát Tràng (Hà Nội) nổi tiếng với loại sản phẩm nào, thể hiện nét đặc trưng của nghề?
A. Gốm men rạn cổ với hoa văn tinh xảo, mang đậm dấu ấn lịch sử.
B. Các sản phẩm gốm sứ công nghiệp sản xuất hàng loạt.
C. Gốm đỏ thô mộc, ít hoa văn.
D. Các vật dụng nhựa trang trí.
19. Khi học hỏi một nghề thủ công, việc quan sát tỉ mỉ thao tác của nghệ nhân giúp người học?
A. Nắm bắt được kỹ thuật, bí quyết và kinh nghiệm thực tế của người đi trước.
B. Tìm ra những điểm yếu của nghề để thay đổi.
C. Chỉ cần học thuộc lý thuyết là đủ.
D. Hiểu được giá trị kinh tế của sản phẩm.
20. Nghề làm đồ mỹ nghệ từ vỏ dừa Bến Tre có ý nghĩa gì đối với cộng đồng địa phương?
A. Tận dụng nguồn nguyên liệu sẵn có, tạo việc làm và thu nhập cho người dân, đồng thời giảm thiểu rác thải.
B. Chỉ là một nghề phụ, không mang lại lợi ích kinh tế.
C. Làm ô nhiễm môi trường do sử dụng hóa chất.
D. Chỉ phục vụ nhu cầu trang trí nội thất cao cấp.
21. Khi tham gia các hoạt động tìm hiểu về nghề truyền thống, học sinh nên có thái độ như thế nào để thể hiện sự tôn trọng?
A. Lắng nghe chăm chú, đặt câu hỏi thể hiện sự quan tâm và trân trọng.
B. Chỉ quan tâm đến những gì liên quan đến bản thân.
C. Phê bình những điểm chưa hoàn thiện của nghề.
D. Thực hiện các hành động làm mất trật tự.
22. Nếu muốn giữ gìn một nghề truyền thống, việc quan trọng cần làm là gì?
A. Tìm cách kết hợp nghề truyền thống với công nghệ hiện đại để phù hợp với thị hiếu mới.
B. Chỉ giữ nguyên cách làm truyền thống, không thay đổi.
C. Chuyển đổi hoàn toàn sang sản xuất công nghiệp.
D. Phụ thuộc hoàn toàn vào sự hỗ trợ của nhà nước.
23. Nghề làm tương ở làng Cự Đà (Hà Nội) đã góp phần tạo nên nét văn hóa ẩm thực đặc trưng nào của Việt Nam?
A. Sản phẩm tương Cự Đà với hương vị đậm đà, thơm ngon, là gia vị không thể thiếu trong nhiều món ăn Việt.
B. Chỉ là một loại nước chấm thông thường, không có gì đặc biệt.
C. Là nguyên liệu chính cho các món ăn phương Tây.
D. Được sử dụng chủ yếu trong ngành công nghiệp thực phẩm đóng gói.
24. Thế nào là nghề xưa theo nghĩa rộng?
A. Là những nghề thủ công, nông nghiệp, dịch vụ đã tồn tại và phát triển qua nhiều thế hệ, gắn liền với đời sống văn hóa, tinh thần của dân tộc.
B. Chỉ những nghề đã lỗi thời và không còn giá trị sử dụng.
C. Là những nghề mới xuất hiện trong vài chục năm gần đây.
D. Bất kỳ nghề nào có sử dụng công cụ lao động thủ công.
25. Trong bài học về Giữ gìn nghề xưa, thông điệp cốt lõi mà người học cần nắm bắt là gì?
A. Nghề xưa là tài sản văn hóa quý báu, cần được trân trọng, bảo tồn và phát huy.
B. Nghề xưa chỉ còn ý nghĩa trong quá khứ.
C. Nghề xưa là gánh nặng cho sự phát triển hiện đại.
D. Việc giữ gìn nghề xưa là trách nhiệm của riêng nghệ nhân.