1. Khi chuyển đổi một đoạn hội thoại sang dạng văn viết, người viết cần lưu ý điều gì để giữ được nét tự nhiên của ngôn ngữ nói?
A. Sử dụng nhiều câu ghép phức tạp.
B. Thay thế tất cả các từ ngữ khẩu ngữ bằng từ Hán Việt.
C. Giữ lại một số từ ngữ, cấu trúc câu quen thuộc trong nói, kết hợp với dấu câu phù hợp.
D. Loại bỏ hoàn toàn các yếu tố biểu cảm.
2. Trong các phát biểu sau, phát biểu nào nêu đúng nhất về bản chất của ngôn ngữ nói và ngôn ngữ viết trong Tiếng Việt?
A. Ngôn ngữ nói và ngôn ngữ viết là hai phương thức biểu đạt có vai trò ngang nhau trong mọi tình huống giao tiếp.
B. Ngôn ngữ nói ưu tiên sự ngắn gọn, cảm xúc, còn ngôn ngữ viết ưu tiên sự chặt chẽ, logic và có tính hệ thống.
C. Ngôn ngữ viết luôn phong phú và giàu hình ảnh hơn ngôn ngữ nói.
D. Ngôn ngữ nói chỉ dùng trong giao tiếp thân mật, còn ngôn ngữ viết chỉ dùng trong văn bản trang trọng.
3. Tại sao khi viết một báo cáo khoa học, người viết cần tránh sử dụng các từ ngữ mang tính cá nhân, chủ quan như tôi nghĩ, tôi cho rằng?
A. Để bài báo cáo trở nên dễ đọc hơn.
B. Vì ngôn ngữ viết khoa học yêu cầu tính khách quan, dựa trên dữ liệu và phân tích.
C. Các từ ngữ này làm giảm tính trang trọng của văn bản.
D. Để phân biệt rõ ràng với ngôn ngữ nói.
4. Khi đọc một bức thư tay của bạn bè, chúng ta thường cảm nhận được sự gần gũi, thân mật. Điều này chủ yếu là do yếu tố nào của ngôn ngữ nói được bắt chước trong văn viết?
A. Sử dụng nhiều thuật ngữ chuyên ngành.
B. Cấu trúc câu phức tạp, nhiều mệnh đề phụ.
C. Sử dụng từ ngữ biểu cảm, câu cảm thán, cách xưng hô thân mật.
D. Tuân thủ chặt chẽ quy tắc chính tả.
5. Điểm giống nhau cơ bản nhất giữa ngôn ngữ nói và ngôn ngữ viết là gì?
A. Cả hai đều sử dụng ngữ điệu và cử chỉ.
B. Cả hai đều là phương tiện để con người giao tiếp và biểu đạt tư tưởng.
C. Cả hai đều có tính ổn định và bền vững.
D. Cả hai đều sử dụng từ ngữ Hán Việt một cách phổ biến.
6. Trong một cuộc tranh luận về một vấn đề khoa học phức tạp, phương thức giao tiếp nào sẽ phù hợp hơn và tại sao?
A. Ngôn ngữ nói trực tiếp để trao đổi ý kiến nhanh chóng.
B. Ngôn ngữ viết dưới dạng bài báo khoa học để trình bày logic, có dẫn chứng.
C. Kết hợp cả hai: nói để trao đổi ban đầu, viết để tổng hợp và trình bày chi tiết.
D. Sử dụng ngôn ngữ hình ảnh, biểu đồ để thay thế hoàn toàn ngôn ngữ.
7. Tại sao một bài phát biểu quan trọng thường được viết ra giấy trước khi trình bày?
A. Để tăng thêm thời gian chuẩn bị cho người nói.
B. Nhằm đảm bảo tính mạch lạc, logic, đầy đủ ý và tránh sai sót.
C. Để người nghe có thể ghi chép lại nội dung.
D. Để người nói có thể đọc nguyên văn mà không cần ghi nhớ.
8. Khi một bài văn nghị luận xã hội sử dụng các yếu tố của ngôn ngữ nói (ví dụ: ai mà chẳng biết, ôi trời ơi) một cách có chủ đích, mục đích có thể là gì?
A. Để làm bài văn trở nên khô khan và khó hiểu.
B. Nhằm tạo sự gần gũi, thu hút sự chú ý của người đọc, thể hiện thái độ.
C. Để chứng minh rằng người viết có vốn từ vựng phong phú.
D. Để làm giảm tính trang trọng của vấn đề.
9. Tại sao trong các văn bản pháp luật, ngôn ngữ viết được sử dụng một cách chặt chẽ, chính xác và ít dùng từ ngữ đa nghĩa?
A. Để tăng tính nghệ thuật cho văn bản.
B. Nhằm tránh sự hiểu lầm, mơ hồ, đảm bảo tính pháp lý và khách quan.
C. Để người đọc dễ dàng ghi nhớ nội dung.
D. Vì ngôn ngữ pháp luật vốn dĩ rất đơn giản.
10. Đặc điểm nào sau đây KHÔNG phải là đặc điểm của ngôn ngữ viết?
A. Có tính ổn định, bền vững theo thời gian.
B. Sử dụng nhiều từ ngữ địa phương.
C. Có khả năng diễn đạt tư tưởng, tình cảm sâu sắc, phức tạp.
D. Tuân thủ chặt chẽ các quy tắc về ngữ pháp, chính tả.
11. Khi so sánh hai đoạn văn, một đoạn dùng ngôn ngữ nói và một đoạn dùng ngôn ngữ viết, đâu là dấu hiệu rõ ràng nhất cho thấy đoạn văn đó thuộc về ngôn ngữ nói?
A. Sử dụng nhiều câu có cấu trúc phức tạp.
B. Sử dụng các từ ngữ mang tính trang trọng, học thuật.
C. Xuất hiện các từ ngữ đệm, từ ngữ biểu cảm, cách xưng hô thân mật.
D. Tuân thủ chặt chẽ quy tắc ngữ pháp và chính tả.
12. Tại sao ngôn ngữ viết thường có xu hướng sử dụng các từ ghép, từ láy mang tính khái quát cao hơn so với ngôn ngữ nói?
A. Để làm cho câu văn trở nên dài dòng hơn.
B. Vì ngôn ngữ viết cần sự cô đọng, chính xác và có tính hệ thống.
C. Các từ ghép, từ láy làm giảm sự biểu cảm của câu văn.
D. Ngôn ngữ nói không có khả năng sử dụng từ ghép, từ láy.
13. Sự khác biệt về cách dùng các thán từ (Trời ơi!, Chao ôi!, Ối trời!) trong ngôn ngữ nói và ngôn ngữ viết là gì?
A. Trong nói, thán từ biểu thị cảm xúc mạnh mẽ, trong viết thì yếu hơn.
B. Trong nói, thán từ thường đi kèm ngữ điệu, trong viết đi kèm dấu chấm than.
C. Trong nói, thán từ có thể tự phát, trong viết cần được cân nhắc kỹ.
D. Không có sự khác biệt, thán từ dùng như nhau ở cả hai phương thức.
14. Khi phân tích sự khác biệt giữa bạn và cậu trong giao tiếp, yếu tố nào của ngôn ngữ nói được thể hiện rõ nhất?
A. Tính ổn định của từ vựng.
B. Sự thay đổi về ngữ âm.
C. Quan hệ ngữ cảnh và sắc thái tình cảm.
D. Tính hệ thống của cú pháp.
15. Trong giao tiếp bằng ngôn ngữ nói, tại sao việc sử dụng các từ ngữ à, ừm, thì là lại phổ biến?
A. Để làm cho câu nói trở nên hoa mỹ hơn.
B. Các từ này giúp người nói có thêm thời gian suy nghĩ, định hình ý tưởng.
C. Chúng là những từ mang ý nghĩa triết học sâu sắc.
D. Để thể hiện sự ngập ngừng, thiếu tự tin.
16. Sự khác biệt trong cách sử dụng các câu hỏi tu từ trong ngôn ngữ nói và ngôn ngữ viết là gì?
A. Trong nói, câu hỏi tu từ thường mang tính chất biểu cảm, trong viết mang tính chất lý luận.
B. Trong nói, câu hỏi tu từ có thể lặp lại nhiều lần, trong viết thường chỉ dùng một lần.
C. Trong nói, câu hỏi tu từ thường được nhấn mạnh bằng ngữ điệu, trong viết được nhấn mạnh bằng cấu trúc câu.
D. Không có sự khác biệt đáng kể nào về cách sử dụng câu hỏi tu từ.
17. Đâu là đặc điểm nổi bật của ngôn ngữ nói so với ngôn ngữ viết?
A. Sử dụng nhiều từ ngữ Hán Việt trang trọng.
B. Có tính khái quát, trừu tượng cao.
C. Thường có sự lặp lại, ngắt quãng, thay đổi giọng điệu, cử chỉ.
D. Tuân thủ chặt chẽ quy tắc ngữ pháp, cú pháp.
18. Yếu tố nào sau đây thể hiện rõ sự khác biệt trong cách sử dụng đại từ nhân xưng ở ngôn ngữ nói và ngôn ngữ viết trong Tiếng Việt?
A. Sự đa dạng của các hình thức xưng hô (anh-em, ông-cháu, tôi-bạn, tôi-cậu...).
B. Việc sử dụng đại từ tôi thay cho ta khi nói về bản thân.
C. Sự phân biệt rõ ràng giữa người nói và người nghe trong mọi trường hợp.
D. Việc lược bỏ đại từ nhân xưng để câu văn ngắn gọn.
19. Trong các tình huống sau, tình huống nào ngôn ngữ viết là phương thức giao tiếp tối ưu?
A. Một cuộc trò chuyện thân mật giữa bạn bè.
B. Buổi phát biểu khai mạc một hội nghị quốc tế.
C. Một buổi giảng bài trên lớp học.
D. Cuộc gọi điện thoại hỏi thăm sức khỏe người thân.
20. Khi phân tích sự khác biệt giữa một bài thơ trữ tình và một bản tin thời sự, yếu tố nào của ngôn ngữ thể hiện rõ nhất sự phân chia giữa ngôn ngữ nói và ngôn ngữ viết?
A. Sự lựa chọn từ ngữ.
B. Cấu trúc câu.
C. Mục đích giao tiếp và đối tượng tiếp nhận.
D. Sự hiện diện của các yếu tố phi ngôn ngữ.
21. Khi phân tích một đoạn thơ, việc sử dụng ngôn ngữ nói (ví dụ: thơ này hay lắm, tui thích câu này) trong bài bình luận văn học có thể gây ra tác động gì?
A. Làm tăng tính khách quan của bài bình luận.
B. Giảm tính trang trọng, chuyên nghiệp của bài phân tích.
C. Khiến cho cách diễn đạt trở nên mơ hồ hơn.
D. Làm cho bài bình luận thêm phần sinh động.
22. Tại sao khi viết một bài văn nghị luận, chúng ta thường tránh dùng các từ ngữ suồng sã, khẩu ngữ như trong giao tiếp hàng ngày?
A. Để bài văn trở nên sinh động và gần gũi hơn.
B. Vì ngôn ngữ viết đòi hỏi tính trang trọng, chuẩn mực và khách quan.
C. Các từ ngữ khẩu ngữ thường không đủ ý nghĩa để diễn đạt lập luận.
D. Để bài văn có âm điệu giống với ngôn ngữ nói.
23. Yếu tố nào sau đây có thể làm cho ngôn ngữ nói trở nên thiếu rõ ràng hoặc khó hiểu nếu không có sự hỗ trợ của các phương tiện phi ngôn ngữ?
A. Sự lặp lại ý.
B. Sử dụng từ ngữ địa phương.
C. Ngắt quãng, thay đổi giọng điệu, nét mặt.
D. Câu cảm thán.
24. Sự khác biệt cơ bản nhất giữa nói và viết về phương tiện và cách thức truyền đạt thông tin là gì?
A. Nói dùng âm thanh, viết dùng chữ viết; nói trực tiếp, viết gián tiếp.
B. Nói dùng cử chỉ, viết dùng ngôn ngữ cơ thể.
C. Nói phụ thuộc vào ngữ cảnh, viết không phụ thuộc.
D. Nói chỉ dùng lời, viết dùng cả hình ảnh.
25. Sự khác biệt về cách dùng từ chắc chắn và chắc là trong ngôn ngữ nói và ngôn ngữ viết có thể phản ánh điều gì?
A. Sự thay đổi về ngữ âm.
B. Sự biến đổi về ngữ nghĩa.
C. Quan hệ ngữ cảnh và sắc thái biểu cảm.
D. Tính hệ thống của từ vựng.