1. Sự xuất hiện của các trào lưu thi ca mới như Thơ Mới (1932) phản ánh điều gì về thời đại mà bài viết đề cập?
A. Sự thay đổi trong tư duy thẩm mỹ, nhu cầu hưởng thụ văn hóa và tinh thần dân tộc đang trỗi dậy.
B. Sự suy thoái của văn học dân tộc, mất đi bản sắc.
C. Sự lãng quên các giá trị văn học truyền thống.
D. Sự lệ thuộc hoàn toàn vào văn học phương Tây mà không có sự sáng tạo.
2. Theo bài viết, mục đích của thơ trong thời đại mới được nhìn nhận ra sao?
A. Mục đích của thơ không chỉ là biểu đạt cảm xúc cá nhân mà còn là phản ánh, thức tỉnh và hướng tới những giá trị mới.
B. Mục đích duy nhất của thơ là ca ngợi tình yêu đôi lứa.
C. Mục đích của thơ là ghi chép lại các sự kiện lịch sử một cách khô khan.
D. Mục đích của thơ là truyền bá những tư tưởng bảo thủ, lỗi thời.
3. Yếu tố nào trong thời đại đã thúc đẩy sự ra đời của những hình thức biểu đạt mới trong thi ca?
A. Sự giao thoa, tiếp xúc mạnh mẽ với văn hóa phương Tây và những thay đổi trong đời sống xã hội.
B. Sự cô lập, hạn chế giao lưu văn hóa với bên ngoài.
C. Sự quay lưng lại với các trào lưu văn học quốc tế.
D. Sự ưu tiên phát triển các hình thức nghệ thuật truyền thống cũ kỹ.
4. Theo bài viết, sự cởi mở trong tư tưởng và cảm xúc của con người thời đại mới đã ảnh hưởng như thế nào đến thi ca?
A. Thúc đẩy sự biểu đạt đa dạng, phong phú, dám thể hiện những rung động cá nhân chân thật.
B. Làm cho thi ca trở nên khô khan, thiếu cảm xúc.
C. Buộc thi ca phải tuân theo những quy tắc chặt chẽ, hạn chế sáng tạo.
D. Khiến thi ca xa rời đời sống thực tế.
5. Theo bài viết, thời đại mà thi ca Việt Nam giai đoạn 1930-1945 chứng kiến có đặc điểm gì nổi bật?
A. Một thời đại đầy biến động với nhiều chuyển biến về tư tưởng, văn hóa, xã hội và con người.
B. Một thời đại ổn định, ít có sự thay đổi, ảnh hưởng đến thi ca.
C. Một thời đại chỉ tập trung vào phát triển kinh tế, bỏ qua các yếu tố văn hóa.
D. Một thời đại khép kín, ít tiếp xúc với văn hóa bên ngoài.
6. Theo bài viết, sự tiếp nhận chủ nghĩa cá nhân trong thi ca Việt Nam giai đoạn 1930-1945 có ý nghĩa gì?
A. Đánh dấu sự trưởng thành của ý thức cá nhân, làm phong phú thêm thế giới nội tâm và cách biểu đạt của thi ca.
B. Dẫn đến sự ích kỷ, xa rời cộng đồng của nhà thơ.
C. Làm suy yếu tinh thần dân tộc.
D. Thúc đẩy sự sao chép các trào lưu nước ngoài một cách vô thức.
7. Bài viết đề cập đến tiếng nói chung của thời đại, điều này có ý nghĩa gì đối với thi ca?
A. Thi ca không chỉ là tiếng lòng cá nhân mà còn là sự cộng hưởng, phản ánh những khát vọng, trăn trở chung của cả một thế hệ.
B. Tiếng nói chung của thời đại không có ảnh hưởng đến thi ca.
C. Tiếng nói chung của thời đại chỉ là sự lặp lại những điều cũ.
D. Thi ca chỉ nên tập trung vào tiếng lòng cá nhân, bỏ qua tiếng nói chung.
8. Cụm từ cái tôi được sử dụng trong bài viết này chủ yếu để chỉ khía cạnh nào của thi ca?
A. Sự thể hiện ý thức cá nhân, cảm xúc, suy tư và quan niệm riêng của nhà thơ.
B. Chỉ những người có địa vị cao trong xã hội.
C. Chỉ những người có tư tưởng bảo thủ.
D. Chỉ tập trung vào các vấn đề chính trị.
9. Theo bài viết, yếu tố nào đã tạo nên sức sống mới cho thi ca Việt Nam giai đoạn 1930-1945?
A. Sự gắn bó mật thiết với đời sống xã hội, tinh thần dân tộc và khát vọng đổi mới.
B. Sự xa rời đời sống thực tế và tập trung vào thế giới nội tâm đơn thuần.
C. Sự tuân thủ nghiêm ngặt các quy tắc thơ cũ.
D. Sự thiếu vắng những yếu tố mới mẻ, sáng tạo.
10. Bài Một thời đại trong thi ca làm nổi bật tính chất đời của thi ca hiện đại như thế nào?
A. Thi ca đã gần gũi hơn với đời sống, ngôn ngữ và cảm xúc thực tế của con người.
B. Thi ca ngày càng xa lạ và khó hiểu đối với công chúng.
C. Thi ca chỉ còn là những công thức sáo rỗng, thiếu tính đời.
D. Thi ca đã từ bỏ hoàn toàn yếu tố cảm xúc.
11. Bài Một thời đại trong thi ca có xu hướng phân tích thi ca theo hướng nào?
A. Nhìn nhận thi ca như một hiện tượng văn hóa - xã hội, chịu sự tác động và phản ánh của thời đại.
B. Chỉ nhìn nhận thi ca như một hình thức nghệ thuật trừu tượng, tách rời đời sống.
C. Chỉ tập trung phân tích cấu trúc ngữ pháp của các bài thơ.
D. Chỉ đánh giá thi ca dựa trên giá trị đạo đức cá nhân của nhà thơ.
12. Trong bài Một thời đại trong thi ca, nhà thơ thể hiện quan niệm về sự chuyển mình của thi ca Việt Nam giai đoạn 1930-1945 như thế nào?
A. Thi ca Việt Nam đã có những bước chuyển mình mạnh mẽ, thoát khỏi lối mòn cũ, tiếp cận với tinh thần dân tộc và thời đại mới.
B. Thi ca Việt Nam chủ yếu tập trung vào việc mô tả cảnh vật thiên nhiên và tình yêu đôi lứa.
C. Sự phát triển của thi ca Việt Nam chủ yếu dựa trên việc sao chép các trào lưu thi ca phương Tây.
D. Thi ca Việt Nam giai đoạn này có xu hướng quay về với những giá trị truyền thống cổ điển.
13. Theo quan điểm của tác giả, yếu tố nào là cái tôi cá nhân đã được thi ca Việt Nam giai đoạn 1930-1945 khai thác và thể hiện?
A. Cái tôi cá nhân trữ tình, suy tư, cô đơn, yêu đương và các trạng thái nội tâm phức tạp.
B. Cái tôi cá nhân chỉ tập trung vào đấu tranh chính trị.
C. Cái tôi cá nhân chỉ thể hiện sự bất mãn với xã hội.
D. Cái tôi cá nhân là cái tôi cộng đồng, không có nét riêng.
14. Bài Một thời đại trong thi ca đề cập đến sự kế thừa và phát triển của thơ ca như thế nào?
A. Sự phát triển của thi ca là một quá trình liên tục, có sự kế thừa những tinh hoa của quá khứ và sáng tạo cái mới.
B. Thi ca mới hoàn toàn phủ nhận quá khứ, bắt đầu từ con số không.
C. Sự phát triển của thi ca chỉ là sự lặp lại những cái cũ.
D. Thi ca không có sự liên hệ hay kế thừa với các giai đoạn trước.
15. Tác giả bài Một thời đại trong thi ca đánh giá như thế nào về vai trò của thời đại đối với sự hình thành và phát triển của thi ca?
A. Thời đại là yếu tố quyết định, định hình sâu sắc nội dung, hình thức và ý nghĩa của thi ca.
B. Vai trò của thời đại là thứ yếu, thi ca chủ yếu phụ thuộc vào tài năng cá nhân của nhà thơ.
C. Thời đại chỉ ảnh hưởng đến thi ca ở khía cạnh ngôn ngữ, còn nội dung vẫn giữ nguyên.
D. Thi ca có khả năng đi trước thời đại, định hướng cho sự phát triển của xã hội.
16. Theo bài viết, sự bình dân hóa ngôn ngữ trong thi ca giai đoạn 1930-1945 thể hiện điều gì?
A. Sự gần gũi hơn với đời sống, ngôn ngữ nói, giúp thi ca tiếp cận được nhiều đối tượng độc giả hơn.
B. Sự suy thoái của ngôn ngữ văn học.
C. Sự đơn giản hóa quá mức, làm mất đi tính nghệ thuật.
D. Sự quay lưng lại với các hình thức ngôn ngữ trau chuốt.
17. Tác giả dùng hình ảnh ánh sáng trong bài viết để biểu đạt ý nghĩa gì?
A. Sự khai sáng về tư tưởng, tinh thần, sự thức tỉnh của con người trước thời đại mới.
B. Sự tăm tối, bế tắc của con người.
C. Sự đơn điệu, nhàm chán trong thi ca.
D. Sự suy thoái của các giá trị văn hóa.
18. Nhận định thơ là tiếng nói của tâm hồn trong bài viết này được hiểu như thế nào trong mối tương quan với thời đại?
A. Tâm hồn của nhà thơ được hình thành và biểu đạt trong bối cảnh của thời đại, nên tiếng nói của tâm hồn cũng mang dấu ấn thời đại.
B. Tâm hồn nhà thơ hoàn toàn tách biệt với thời đại, chỉ biểu đạt cảm xúc cá nhân.
C. Tiếng nói của tâm hồn chỉ phản ánh những vấn đề cá nhân, không liên quan đến xã hội.
D. Thơ ca chỉ là tiếng nói của tâm hồn, không phải là tiếng nói của thời đại.
19. Bài Một thời đại trong thi ca đã phân tích những đặc trưng nào của thời đại đã tác động đến thi ca?
A. Sự biến chuyển về tư tưởng, tâm lý, các trào lưu văn hóa, xã hội và sự ảnh hưởng của văn minh phương Tây.
B. Sự ổn định về chính trị, kinh tế và xã hội.
C. Sự cô lập hoàn toàn với các yếu tố bên ngoài.
D. Sự tập trung duy nhất vào phát triển khoa học kỹ thuật.
20. Tác giả bài Một thời đại trong thi ca phân tích vai trò của trí tuệ và cảm xúc trong thi ca hiện đại như thế nào?
A. Trí tuệ và cảm xúc hòa quyện, bổ sung cho nhau, tạo nên chiều sâu và sức hấp dẫn cho thi ca.
B. Trí tuệ và cảm xúc là hai yếu tố đối lập, không thể dung hòa trong thi ca.
C. Thi ca hiện đại chỉ dựa vào cảm xúc, bỏ qua trí tuệ.
D. Thi ca hiện đại chỉ dựa vào trí tuệ, thiếu cảm xúc.
21. Sự thay đổi trong cách cảm nhận và biểu đạt cái tôi trong thi ca giai đoạn 1930-1945 có điểm gì khác biệt so với trước đó?
A. Từ chỗ mờ nhạt, lệ thuộc vào khuôn mẫu, cái tôi trở nên đậm nét, cá tính và có ý thức tự khẳng định.
B. Cái tôi cá nhân ngày càng bị lu mờ và ít được thể hiện.
C. Cái tôi cá nhân chỉ tập trung vào các vấn đề đạo đức, luân lý.
D. Cái tôi cá nhân hoàn toàn xa lạ với cảm xúc đời thường.
22. Nhà thơ Tản Đà được nhắc đến trong bài viết này với vai trò là người như thế nào trong sự chuyển mình của thi ca?
A. Là người mở đường, thể hiện cái tôi lãng mạn, phóng khoáng, báo hiệu sự ra đời của thời đại mới trong thi ca.
B. Là người bảo thủ, chống lại mọi sự thay đổi trong thi ca.
C. Là người chỉ biết sao chép thơ Đường luật.
D. Là người không có đóng góp gì cho sự phát triển của thi ca.
23. Bài Một thời đại trong thi ca sử dụng phương pháp phân tích nào là chủ yếu để làm nổi bật mối quan hệ giữa thi ca và thời đại?
A. Phân tích lịch sử - văn hóa, kết hợp với phân tích nội dung và hình thức thi ca.
B. Chỉ phân tích nội dung các bài thơ tiêu biểu.
C. Chỉ tập trung vào phân tích tiểu sử các tác giả.
D. Phân tích theo khuynh hướng phê bình hình thức thuần túy.
24. Tác giả nhận định thế nào về mối quan hệ giữa thơ cũ và thơ mới trong bài Một thời đại trong thi ca?
A. Thơ mới không phủ nhận hoàn toàn thơ cũ mà có sự kế thừa, chọn lọc và sáng tạo trên nền tảng đó.
B. Thơ mới hoàn toàn bác bỏ và xóa bỏ mọi giá trị của thơ cũ.
C. Thơ mới chỉ là sự sao chép máy móc từ thơ cũ.
D. Thơ cũ và thơ mới là hai dòng chảy hoàn toàn tách biệt, không liên quan.
25. Tác giả dùng cụm từ đám mây mùa hạ để nói về điều gì trong bối cảnh văn học giai đoạn này?
A. Những tư tưởng mới, những cảm xúc bất chợt, thoáng qua nhưng có sức lay động mạnh mẽ.
B. Những tác phẩm văn học cũ kỹ, lỗi thời.
C. Những hiện tượng văn học nhất thời, không có giá trị lâu dài.
D. Những phong tục tập quán lạc hậu của xã hội.