1. Bài học lớn nhất mà nhân vật tôi rút ra từ câu chuyện Vệt phấn trên mặt bàn có thể là gì?
A. Phải luôn giữ gìn đồ dùng học tập cẩn thận.
B. Tầm quan trọng của việc ghi nhớ những bài học và tình cảm thầy trò.
C. Cần phải yêu quý tất cả các bạn trong lớp.
D. Nghề giáo là một nghề rất vất vả.
2. Nếu cô giáo trong bài Vệt phấn trên mặt bàn là một giáo viên dạy môn Văn, thì vệt phấn có thể liên tưởng đến điều gì?
A. Những câu văn hay mà cô phân tích.
B. Nét chữ viết các tác phẩm văn học.
C. Những ý tưởng, cảm xúc về văn chương mà cô truyền đạt.
D. Tất cả các đáp án trên đều có thể.
3. Chi tiết vệt phấn trên mặt bàn gợi lên một hình ảnh quen thuộc nào trong môi trường học đường?
A. Bảng đen và phấn viết.
B. Sách giáo khoa và vở bài tập.
C. Ghế ngồi và bàn học.
D. Cửa sổ và ánh sáng.
4. Cụm từ thầy cô là người lái đò thường được dùng để nói về nghề giáo. Trong bài Vệt phấn trên mặt bàn, chi tiết nào gợi lên hình ảnh người lái đò này?
A. Cô giáo luôn kiên nhẫn giảng bài.
B. Vệt phấn trắng còn lại trên mặt bàn.
C. Sự ra đi của cô giáo khỏi trường.
D. Những lời dặn dò của cô giáo về tương lai.
5. Nếu nhân vật tôi trong bài Vệt phấn trên mặt bàn là một người lớn, thì cảm xúc khi nhìn thấy vệt phấn sẽ khác thế nào?
A. Sẽ không còn cảm xúc gì vì đã trưởng thành.
B. Có thể vẫn gợi lại ký ức đẹp về cô giáo và tuổi thơ.
C. Chỉ quan tâm đến việc lau sạch mặt bàn.
D. Cảm thấy phiền phức vì vệt phấn làm bẩn.
6. Nếu nhân vật tôi chỉ nhớ về cô giáo qua những hành động đơn giản như chào cô, làm bài tập, thì bài học về tình thầy trò có còn sâu sắc không?
A. Không, vì những hành động đó quá chung chung.
B. Có, vì tình cảm thầy trò được thể hiện qua những điều nhỏ nhặt.
C. Không, vì chỉ những lời dạy mới quan trọng.
D. Có, vì hành động chào hỏi là thể hiện sự lễ phép.
7. Điều gì khiến nhân vật tôi trong bài Vệt phấn trên mặt bàn cảm thấy sự ra đi của cô giáo là một mất mát lớn?
A. Cô giáo mang đi nhiều đồ dùng học tập.
B. Cô giáo đã dạy họ những bài học quý giá và để lại kỷ niệm.
C. Cô giáo là người duy nhất trong trường.
D. Nhân vật tôi không thích cô giáo nữa.
8. Yếu tố nào sau đây KHÔNG phản ánh tình cảm yêu mến, kính trọng của nhân vật tôi dành cho cô giáo trong bài Vệt phấn trên mặt bàn?
A. Nhớ lại những lời cô giáo giảng bài với niềm xúc động.
B. Cảm thấy tiếc nuối khi cô giáo chuyển đi và không còn gặp lại.
C. Quan sát tỉ mỉ những cử chỉ, nét mặt của cô giáo trong lớp học.
D. Thường xuyên làm những hành động nghịch ngợm để gây sự chú ý của cô giáo.
9. Chi tiết Cô mỉm cười nhìn tôi trong bài Vệt phấn trên mặt bàn thường gợi lên hình ảnh người giáo viên như thế nào?
A. Một người giáo viên nghiêm khắc, ít nói.
B. Một người giáo viên nhân hậu, yêu thương và khuyến khích học trò.
C. Một người giáo viên mệt mỏi và buồn bã.
D. Một người giáo viên thiếu kiên nhẫn.
10. Theo cách diễn đạt của bài Vệt phấn trên mặt bàn, vệt phấn có thể được xem là hành động lưu giữ của ai?
A. Học trò lưu giữ kỷ niệm về cô giáo.
B. Cô giáo lưu giữ dấu tích của mình.
C. Thời gian lưu giữ những khoảnh khắc.
D. Tất cả các đáp án trên đều có thể.
11. Câu Mặt bàn của cô giáo giờ đây đã trống trơn trong bài Vệt phấn trên mặt bàn mang hàm ý gì?
A. Cô giáo đã dọn dẹp sạch sẽ mọi thứ trước khi đi.
B. Sự vắng mặt của cô giáo để lại một khoảng trống, sự trống vắng.
C. Mặt bàn của cô giáo bị hỏng nên phải thay thế.
D. Nhân vật tôi đã lau sạch vệt phấn.
12. Theo cách hiểu phổ biến về bài Vệt phấn trên mặt bàn, nhân vật tôi đã học được bài học gì về sự trân trọng quá khứ?
A. Phải quên đi những điều đã qua để hướng về tương lai.
B. Nhận ra giá trị của những kỷ niệm và bài học dù nhỏ bé.
C. Chỉ cần nhớ về những người quan trọng.
D. Trân trọng những món quà vật chất mà cô giáo tặng.
13. Tâm trạng chung của nhân vật tôi khi kết thúc bài Vệt phấn trên mặt bàn là gì?
A. Vui vẻ, phấn khởi vì sắp gặp lại cô giáo.
B. Buồn bã, tiếc nuối vì cô giáo đã đi xa.
C. Hoài niệm, bâng khuâng nhưng cũng đầy yêu thương và trân trọng.
D. Tức giận vì cô giáo đã bỏ rơi mình.
14. Nhân vật tôi đã thể hiện sự trưởng thành và nhận thức về giá trị bài học như thế nào khi lớn lên, theo cảm nhận chung về tác phẩm?
A. Nhận ra rằng việc học chỉ quan trọng khi có cô giáo.
B. Hiểu rằng những lời cô dạy đã giúp mình vượt qua khó khăn.
C. Chỉ nhớ về cô giáo qua những kỷ niệm vui vẻ.
D. Quên hết những bài học vì đã quá lâu.
15. Nếu bài Vệt phấn trên mặt bàn tập trung vào việc cô giáo dạy môn Toán, thì chi tiết vệt phấn có thể ám chỉ đến điều gì cụ thể hơn?
A. Các công thức toán học phức tạp.
B. Những bài toán khó mà cô giáo đã giảng giải.
C. Nét chữ viết các con số trên bảng.
D. Tất cả các đáp án trên đều có thể.
16. Nếu thay thế chi tiết vệt phấn trên mặt bàn bằng một vật dụng khác, ví dụ bài giảng cô ghi trên bảng, thì ý nghĩa biểu tượng của câu chuyện có thay đổi nhiều không?
A. Có, vì bảng đen dễ xóa hơn, ít gợi nhớ lâu dài.
B. Không, vì cả hai đều là những gì cô giáo để lại.
C. Có, vì bài giảng trên bảng không thể hiện sự vất vả của cô.
D. Không, vì vật dụng nào cũng như nhau trong việc ghi nhớ.
17. Tâm trạng của nhân vật tôi khi cô giáo chuyển đi có thể được miêu tả chính xác nhất là gì?
A. Vui vẻ vì sắp có cô giáo mới.
B. Hụt hẫng, buồn bã và có chút nhớ nhung.
C. Tức giận vì cô giáo bỏ rơi mình.
D. Thờ ơ, không quan tâm đến sự ra đi của cô giáo.
18. Chi tiết vệt phấn trên mặt bàn khác với bài giảng trên bảng ở điểm nào về mặt cảm xúc đối với học trò?
A. Vệt phấn gợi cảm giác thân mật, riêng tư hơn.
B. Bài giảng trên bảng mang tính học thuật cao hơn.
C. Vệt phấn chỉ là bụi bẩn, không có giá trị.
D. Bài giảng trên bảng thể hiện sự nghiêm khắc của cô giáo.
19. Chi tiết vệt phấn trên mặt bàn trong bài Vệt phấn trên mặt bàn có ý nghĩa biểu tượng sâu sắc nào?
A. Biểu tượng cho những lời răn dạy, bài học quý giá mà cô giáo để lại.
B. Biểu tượng cho sự nhọc nhằn, vất vả của nghề giáo.
C. Biểu tượng cho sự gắn bó, tình cảm giữa học trò và cô giáo.
D. Biểu tượng cho những khó khăn, thử thách mà cô giáo đã trải qua.
20. Trong bài Vệt phấn trên mặt bàn, khi cô giáo chuyển đi, nhân vật tôi cảm thấy chỉ còn mình tôi với mặt bàn lạnh lẽo. Cảm giác lạnh lẽo ở đây chủ yếu biểu thị điều gì?
A. Nhiệt độ của mặt bàn thực tế.
B. Sự cô đơn, trống vắng và thiếu vắng sự ấm áp của cô giáo.
C. Cảm giác sợ hãi khi ở một mình.
D. Sự ghét bỏ đối với mặt bàn.
21. Tại sao chi tiết vệt phấn trên mặt bàn lại có sức gợi lớn đến vậy trong bài Vệt phấn trên mặt bàn?
A. Vì đó là chi tiết duy nhất được nhắc đến trong bài.
B. Vì nó gắn liền với hành động giảng dạy và sự hiện diện của cô giáo.
C. Vì mặt bàn là vật dụng quan trọng nhất trong lớp học.
D. Vì vệt phấn có màu sắc đặc biệt.
22. Trong bài Vệt phấn trên mặt bàn, tình huống nào sau đây thể hiện rõ nhất sự thay đổi tâm trạng của nhân vật tôi khi nghĩ về cô giáo?
A. Từ vui vẻ, háo hức sang buồn bã, hụt hẫng khi nhận ra cô giáo đã ra đi.
B. Từ lo lắng, sợ hãi chuyển sang tự tin, phấn chấn khi nghĩ về những lời cô dạy.
C. Từ thờ ơ, vô tâm biến thành sự yêu quý, kính trọng sâu sắc khi nhớ lại những kỷ niệm.
D. Từ ngạc nhiên, bối rối đổi thành sự đồng cảm, chia sẻ với nỗi buồn của cô giáo.
23. Bài Vệt phấn trên mặt bàn nhấn mạnh vai trò của cô giáo trong việc gì?
A. Chỉ dạy kiến thức trên sách vở.
B. Truyền đạt kiến thức và định hướng tương lai cho học trò.
C. Giúp học trò ghi nhớ bài vở bằng mọi cách.
D. Tìm ra những lỗi sai của học trò.
24. Đoạn văn ...mỗi lần nhìn thấy vệt phấn trắng trên mặt bàn là tôi lại nhớ đến cô. Vệt phấn ấy như còn đọng lại hình bóng cô, đọng lại những lời cô dặn dò... cho thấy điều gì về ký ức của nhân vật tôi?
A. Ký ức về cô giáo gắn liền với những vật dụng quen thuộc trong lớp học.
B. Nhân vật tôi có trí nhớ tốt và luôn ghi nhớ mọi chi tiết.
C. Vệt phấn trên mặt bàn là thứ duy nhất gợi nhớ về cô giáo.
D. Cô giáo đã để lại ấn tượng xấu nên nhân vật tôi luôn ghét vệt phấn.
25. Tác giả sử dụng vệt phấn như một dấu tích của cô giáo. Điều này cho thấy ý nghĩa gì về sự hiện diện của cô?
A. Cô giáo chỉ xuất hiện thoáng qua như vệt phấn.
B. Dù không còn hiện diện, những dấu ấn của cô vẫn còn đó.
C. Vệt phấn là thứ duy nhất còn lại của cô.
D. Cô giáo đã bỏ quên vệt phấn trên bàn.